Tài sản cố định, còn được gọi là tài sản hữu hình hoặc tài sản, nhà máy và thiết bị (PP&E). Đây là một thuật ngữ kế toán cho các tài sản và bất động sản không thể dễ dàng chuyển đổi thành tiền mặt. Đối với hầu hết các doanh nghiệp, tài sản cố định đại diện cho một khoản đầu tư vốn đáng kể. Cùng tìm hiểu các chính sách và quy định về tài sản cố định dành cho mọi doanh nghiệp qua bài viết sau.
Các chính sách và quy định về tài sản cố định
Đối với hầu hết các doanh nghiệp, tài sản cố định đại diện cho một khoản đầu tư vốn mang ý nghĩa quan trọng. Dó đó việc áp dụng đúng kế toán là rất cần thiết. Các doanh nghiệp cần ghi nhớ một số chính sách và quy định về tài sản cố định sau đây:
- Vốn hóa tài sản cố định: Do lợi ích của tài sản kéo dài sau năm mua, không giống như các chi phí khác, là chi phí theo kỳ chỉ mang lại lợi ích cho khoảng thời gian phát sinh.
- Tài sản cố định cần được hạch toán theo giá mua: Chi phí bao gồm tất cả các chi phí liên quan trực tiếp đến việc mua, xây dựng và đạt được mục đích đã định. Phí vận chuyển, thuế kinh doanh và lắp đặt phải được vốn hóa.
- Các doanh nghiệp nên áp dụng chính sách vốn hóa thiết lập ngưỡng số tiền: Tài sản cố định có nguyên giá thấp hơn mức ngưỡng cần được tính vào chi phí.
- Tài sản do đơn vị xây dựng phải bao gồm tất cả các yếu tố cấu thành nguyên giá, bao gồm chi phí nguyên vật liệu, nhân công, chi phí chung và lãi vay (nếu có).
- Sự gia tăng tiềm năng của các dịch vụ tài sản ngày càng tăng nên được vốn hóa. Khoản tăng được phân loại tốt hơn là bảo trì nên được tính vào chi phí khi nó xảy ra.
Tham khảo:
Làm thế nào gia tăng hiệu suất sử dụng tài sản cố định cho nhà máy sản xuất
Hiểu đúng và đủ về tài sản cố định trong doanh nghiệp
Vốn hóa chi phí phần mềm
Nguyên tắc kế toán được chấp nhận chung – Generally Accepted Accounting Principles (GAAP) bao gồm hướng dẫn cụ thể để hạch toán chi phí phần mềm máy tính được mua để sử dụng nội bộ.
Trong quy định về tài sản cố định không thể thiếu chi phí vốn hóa. Chi phí vốn hóa bao gồm các khoản thanh toán cho bên thứ ba để mua hoặc phát triển phần mềm. Chi phí vốn hóa cũng bao gồm chi phí lắp đặt và kiểm tra phần cứng, bao gồm bất kỳ giai đoạn xử lý song song nào. Chi phí phát triển hoặc mua phần mềm cho phép chuyển đổi dữ liệu cũ cũng được vốn hóa. Tuy nhiên, bản thân chi phí chuyển đổi dữ liệu đã được tính vào chi phí khi phát sinh.
Chi phí đào tạo và bảo trì thường chiếm một phần lớn trong tổng chi phí, như một khoản chi phí định kỳ. Chi phí nâng cấp và cải tiến phải được bao gồm trong chi phí, trừ khi chúng có khả năng dẫn đến các tính năng bổ sung.
Khi một tổ chức mua phần mềm từ bên thứ ba, giá mua có thể bao gồm nhiều yếu tố, chẳng hạn như:
- Chi phí đào tạo phần mềm
- Chi phí bảo trì hàng ngày
- Chi phí chuyển đổi dữ liệu
- Chi phí phát sinh, nâng cấp trong tương lai và chi phí quyền nâng cao
Các chi phí đó nên được phân bổ cho tất cả các yếu tố riêng lẻ, dựa trên bằng chứng khách quan về giá trị hợp lý của các yếu tố hợp đồng, không nhất thiết phải là giá riêng của từng yếu tố được quy định trong hợp đồng, sau đó được vốn hóa và chi phí tương ứng.
Giá trị của khấu hao
Khấu hao là quá trình phân bổ nguyên giá của tài sản cho các hoạt động trong thời gian sử dụng hữu ích ước tính của tài sản đó. Đối với mục đích báo cáo tài chính, thời gian sử dụng hữu ích là thời gian sử dụng hữu ích của tài sản, có thể khác với thời gian sử dụng thực tế của nó.
Thời gian hữu ích ước tính của tài sản được sử dụng cho mục đích báo cáo tài chính cũng có thể khác với thời gian sử dụng tính khấu hao được sử dụng cho mục đích báo cáo thuế.
Ngoài ra, báo cáo tài chính và khấu hao thuế có những mục tiêu khác nhau; nhìn chung, phương pháp đánh thuế và quy tắc sử dụng trong cuộc sống cho phép xóa sổ nhanh hơn khuyến khích đầu tư vào tài sản sản xuất, trong khi khấu hao cho mục đích báo cáo tài chính nhằm làm cho chi phí và doanh thu tương xứng.
Thời gian sử dụng của báo cáo tài chính là ước tính do ban lãnh đạo thực hiện, có xem xét một số yếu tố sau:
Loại tài sản
- Tình trạng khi mua: Mới hoặc đã qua sử dụng
- Lịch sử kinh nghiệm
- Mức sử dụng mong đợi: Bình thường hoặc quá mức
- Dự kiến lỗi thời
Thời gian sử dụng hữu ích có thể dựa trên tiêu chuẩn ngành hoặc theo công ty cụ thể, tùy thuộc vào thời gian công ty dự kiến sử dụng tài sản trong hoạt động của mình. Một số tài sản nhất định có thể vẫn được sử dụng cho đến khi chúng trở nên vô giá trị và được xử lý miễn phí, trong khi các tài sản khác có thể vẫn có giá trị đối với công ty khi hết thời gian sử dụng.
Nếu tài sản có giá trị còn lại vào cuối thời gian sử dụng có thể được thực hiện bằng cách bán hoặc trao đổi, thì khấu hao phải được tính theo nguyên giá trừ đi giá trị còn lại ước tính. Thời gian sử dụng có thể khấu hao là một thuật ngữ được sử dụng bởi chủ sở hữu của một tài sản, nhưng nếu tài sản đó không có giá trị vô giá trị vào cuối thời gian hữu dụng của nó, thì nó cần được xem xét để ước tính giá trị còn lại.
Ví dụ: Hầu hết các công ty sử dụng 5 năm làm tuổi thọ của một chiếc ô tô. Trên thực tế, một số công ty có thể có chính sách mua và kinh doanh ô tô 3 năm một lần. Trong trường hợp này, 3 năm thay vì 5 năm phải là thời gian sử dụng hữu ích ước tính của khấu hao, nhưng giá trị khấu hao phải được ước tính và sử dụng khi tính khấu hao. Như với tất cả các quy tắc kế toán, tầm quan trọng cần được xem xét khi xác định xem có ghi nhận giá trị còn lại hay không.
Khấu hao đường thẳng là phương pháp quản lý tài sản cố định được sử dụng phổ biến nhất, nhưng vẫn có các phương pháp khác, chẳng hạn như đơn vị sản xuất, tổng số năm và phương pháp số dư giảm dần. Theo ước tính, thời gian sử dụng hữu ích cần được đánh giá trong thời gian sử dụng hữu ích của tài sản và cần được thay đổi khi thích hợp.
Kiểm tra sự suy giảm
Trong quy trình quản lý tài sản cố định cần phải được kiểm tra xem có bị suy giảm hay không, khi các sự kiện hoặc thay đổi trong hoàn cảnh cho thấy rằng giá trị ghi sổ của tài sản có thể vượt quá tổng dòng tiền trong tương lai. Trường hợp này bao gồm:
- Giá thị trường của tài sản đã giảm đáng kể
- Những thay đổi bất lợi đáng kể về mức độ hoặc cách thức sử dụng tài sản
- Tình trạng vật chất của tài sản đã xấu đi đáng kể
- Việc tích lũy chi phí vượt quá đáng kể số tiền mua tài sản hoặc xây dựng dự kiến ban đầu
- Lịch sử lỗ và lỗ hoạt động hiện tại cho thấy rằng sẽ có những khoản lỗ liên tục liên quan đến việc sử dụng tài sản trong tương lai
Khấu hao tài sản áp dụng cho tình huống khi một tài sản quan trọng, hoặc tập hợp tài sản, không có hiệu quả kinh tế như ban đầu. Các sự cố riêng biệt về sự suy giảm có thể xảy ra của một tài sản cụ thể thường không đủ để đảm bảo sự công nhận. Trong những trường hợp này, có thể chỉ cần thay đổi thời gian khấu hao ước tính của tài sản.
Suy giảm thường là một sự điều chỉnh lớn đối với giá trị của một tài sản hoặc một bộ sưu tập tài sản. Về cơ bản, đây là một loại khấu hao nhanh chỉ ra rằng thu nhập trong tương lai từ tài sản thấp hơn; chi phí tổn thất được ghi nhận như một phần của thu nhập hoạt động trong cùng một phần của báo cáo với khấu hao.
Trên đây là một số các chính sách và quy định về tài sản cố định dành cho mọi doanh nghiệp. Hiểu đúng và đủ về tài sản cố định giúp nhà quản lý có cái nhìn tổng thể hơn, giảm thiểu rủi ro.
Cảm ơn bạn đã đón đọc bài viết hôm nay của Speedmaint. Hãy theo dõi kênh Website của chúng tôi để có nhiều kiến thức bổ ích trong những bài viết sau!
Tham khảo thêm:
Quản lý tài sản cố định trong doanh nghiệp: Dễ hay khó?
Hiểu đúng và đủ về tài sản cố định trong doanh nghiệp
Tổng hợp kiến thức “hữu ích” về tài sản cố định hữu hình
Công thức xác định thời gian khấu hao máy móc thiết bị
Tìm hiểu công việc bảo trì điện trong công tác bảo trì phòng ngừa tòa nhà
Xu hướng công nghệ: Tương lai rộng mở cho ngành máy móc công nghiệp